Yêu một đời, một năm, một tháng… một phút, một giây…!!!

4358

Yêu một đời, một phút, một giây…!!! Em như thiêu thân lao vào lửa cháy, em đã biết thế nào là không thể cưỡng được tình yêu

Vô tình đọc bài về hạnh phúc và bất hạnh của một độc giả đã ngoài 50 viết bỗng thấy thấm: Nếu không có hạnh phúc một đời, ta hãy tìm hạnh phúc một năm, một tháng. Nếu không có một tháng, một năm, ta hãy tìm hạnh phúc một ngày, một giờ.

Và em nghĩ: Nếu không yêu một đời, ta hãy yêu một năm, một tháng. Nếu không yêu một tháng, một năm, ta hãy yêu một ngày, một giờ.

Nội Dung

Em sợ tình yêu

Đã có lúc em không tin vào tình yêu, hoài nghi và sợ hãi mọi điều đẹp đẽ lung linh xung quanh tình yêu. Tất cả những mơ màng huyền ảo ấy như được tô vẽ thêu dệt từ những điều dối trá, mong manh, vô thực…

Em không thấy đâu là sức mạnh tình yêu chỉ thấy tình yêu có sức tàn phá mãnh liệt.

Em thấy, một tình bạn thân thiết biến mất vì một tình yêu chồng chéo. Em đã từng cho rằng tình yêu dễ lung lay chứ tình bạn vững như bàn thạch nhưng rồi sức công phá của tình yêu khiến em nhận ra khi tình yêu lên tiếng dù có là chiến hữu trên từng cây số tình bạn cũng sẵn sàng bị vứt bỏ không thương tiếc. Có cần thiếu chữ trọng bạn thế không… Em sợ tình yêu…

Em thấy, một tình yêu dài lâu vỡ nát vì một tình yêu chấp chới xen ngang. Em đã từng ngưỡng mộ, làm sao hai người thân thiết đến thế, dạt dào yêu thương đến thế, gắn bó nhiều thế. Bỗng quay lưng như hai người xa lạ chỉ vì một tình yêu khác kiểu. Tình yêu dài lâu tính bằng đơn vị nhiều năm chỉ vì một tình yêu chấp chới chưa non nổi tháng nhảy bổ vào thế là vỡ vụn. Có cần mong manh đến thế không… Em sợ tình yêu…

Em thấy, một đám cưới huỷ bỏ vì một tình yêu nguội lạnh không người giữ ấm. Những tưởng sẽ có một kết thúc đẹp cuối con đường tình yêu thế nhưng tất cả đóng băng như một ảo ảnh mịt mờ vì tình yêu không còn ai châm lửa. Khoảng cách và thời gian cũng đủ thổi tắt ngọn lửa yêu thương. Có cần yếu ớt đến thế không… Em sợ tình yêu…

Em thấy, những nỗi đau, những giọt nước mắt, những tiếng cười gằn, những giả dối, những phản bội, những hững hờ, những bỏ rơi, những mất mát, những nát bấy… Những người đã từng yêu thương nhau, ngọt ngào bên nhau mới đủ sức làm cho nhau tổn thương nhiều đến thế… Tình cảm càng nhiều vết thương càng sâu và khó lành… Em sợ tình yêu…

Em sợ tình yêu
Em sợ tình yêu

Em thấy, lý do này hay lý do khác. Tất cả đều để lại một vết sẹo vô hình thỉnh thoảng nhìn lại nhói chút trong lòng. Nhói lên rồi trôi tuột đi chẳng đau đớn, chẳng nhức nhối chút nào vì hữu tình được cũng vô tình được thôi. Vậy là cứ đi qua đời nhau, cứ làm nhau đau, rồi lại cười, lại nói, lại dửng dưng… Vô tình đến thế, sao còn yêu nhau… Em sợ lắm mỹ từ “Tình Yêu”…

Em sợ thì em né. Em ko phải người dũng cảm, ừ, em hèn nên em trốn.

Bước ra cuộc đời đầy bon chen, ngã xuống rồi lại đứng lên, những va chạm hơn thua được mất khiến em cảm thấy tự tin ta đã có một cái đầu lạnh để không lao mình vào lưới tình như thiêu thân, mù quáng, lú lẫn… Cân bằng âm dương, đến một lúc mệt mỏi em cũng cần tìm cho mình một chốn nghỉ ngơi nhưng tuyệt nhiên không phải là tình yêu, không để những yêu thương hôm nay làm em đau ngày mai. Em vẫn sợ tình yêu…

Rồi có một ngọn lửa, nhỏ lắm cứ âm ỉ cháy, cháy như bản năng không một giây phút nào bùng lên nóng rực, không một giây phút nào thiêu đốt mà đã giữ ấm trái tim em… Em vẫn sợ tình yêu…

Em dùng đầu lạnh để đấu tranh, để suy nghĩ, để tính toán những được mất… Từ khi sợ tình yêu em đâm ra thực dụng hay tính được mất. Và… Chỗ này cũng là khó khăn, chỗ này cũng là không hợp… Hơn tất cả… Em sẽ mất đi một tình bạn thân thiết đã mười năm. Em tham lam nên em sợ mất. Em ko liều nên em sợ đánh đổi. Em chỉ mong giữ được trong tay những gì mình đang có. Phía trước kia còn bao nhiêu lần em được đếm chục năm… Em sợ…

Yêu một đời một phút một giây

Yêu một đời một phút một giây
Yêu một đời một phút một giây

Cứ suy đi, cứ tính đi, cứ tỉnh đi… Để cuối cùng… Trái tim em nóng hơn cái đầu lạnh, em lại như thiêu thân lao vào ngọn lửa cháy bùng. Em đã biết thế nào là không thể cưỡng được tình yêu… Em đã biết khi yêu thực sự chỉ có lú đừng mong tỉnh…

Nhưng em vẫn sợ tình yêu, tình yêu đỏng đảnh của em…

Em sợ nên em trân trọng từng giây phút…

Sao phải biết một đời ra sao, sao phải tính một năm ra sao, sao phải nghĩ tháng tới ta thế nào, sao phải xem mai thế nào… Chỉ cần biết hôm nay ta bên nhau, yêu trọn vẹn từng ngày từng giờ từng phút giây, thế là đủ, phải không…!!!

Tác giả Trịnh Mai Hương

Các bài viết khác tại chuyên mục Xã Hội:

Yêu một đời một phút một giây

Để về trang chủ bấm vào đây